Con phố nhỏ căn nhà thuê cũ nát
Tôi làm người ở trọ ở tỉnh xa
Chưa yêu đương gian díu mộng đàn bà
Mê sáo nhạc khúc đàn vang tiếng hát
Tôi hai mươi chưa yêu tiền yêu bạc
Chỉ yêu đời nỗi nhớ chẳng thành tên
Bất chợt một ngày cô gái nhà bên
Ngó ngàng sang gieo buồn trong ảo mộng
Tôi đã yêu khúc nhạc nào thêm thắm
Mỗi tối trở về em lại ghé sang chơi
Nghe tiếng đàn em nói nhỏ tai tôi
"Em sẽ yêu anh khi anh là hoàng tử"
Tôi cũng biết tình tôi như vỡ đổ
Bởi tôi chỉ là một gã ngốc nhà quê
Cũng yêu em nhưng đành lỗi hẹn thề
Chẳng dám mộng lời yêu nguời ta là công chúa
Em cứ mơ những điều tôi không có
Để tôi giận mình mang kiếp sống bê tha
Tôi chẳng trách em công chúa ngọc ngà
Những giấc mộng xa vời - Làm sao tôi có thể
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment